
Đó là Lydia – chủ một tiệm sách nhỏ ở Mexico, người phụ nữ có tình yêu vô bờ bến với văn học. Cô thích thú và hạnh phúc khi được bày trên kệ những cuốn sách ngoại văn khó bán và càng hạnh phúc hơn khi có khách hàng thân quen nào mua chúng. Cô thích được trò chuyện, trao đổi với khách hàng của mình về sách và cuộc sống xung quanh ngay cả khi đang bận bịu quay cuồng vì công việc. Một cô chủ tiệm mới đáng mến làm sao!
Cô kiên nhẫn đọc sách cho con nghe mỗi ngày khi cậu bé ko hề bi bô nói bất cứ điều gì trong suốt ba năm để cho những áng văn chương đẹp đẽ đánh thức khả năng sử dụng ngôn ngữ và nuôi dưỡng tâm hồn của cậu. Cô xứng đáng với danh hiệu: Bà mẹ quốc dân của mọt sách =))
Lydia còn là một người phụ nữ mạnh mẽ và kiên cường tới mức tôi vừa xót xa lại vừa cảm phục. Đột ngột mất đi tất cả những người thân yêu của mình chỉ trong cùng một ngày. Cả thế giới như sụp đổ trước mắt cô. Nhưng cô không có thời gian để đau buồn, tiếc thương cho họ. Dắt díu đứa con trai nhỏ rời bỏ quê hương, rời xa những gì thân thuộc để lao mình vào cuộc hành trình trốn chạy khó đoán định được tương lai. Phải nhảy tàu bất chấp tính mạng, dù biết rõ rằng chỉ cần một sai sót nhỏ thì sẽ phải trả giá bằng mạng sống. Chạy chốn con quái vật này bằng cách chui vào hang của con quái vật khác. Bị bắt cóc, tống tiền, cướp bóc trắng trợn đến không còn một xu dính túi, bị lạc đường đến nỗi tưởng chừng như phải bỏ mạng giữa nơi sa mạc hoang vu, cằn cỗi.
Trong hơn 53 ngày và 4.200 dặm đường để vượt biên tới Mỹ, những đấu tranh, khó khăn và gian khổ chưa khi nào thôi bủa vây lấy mẹ con Lydia. Thế nhưng tình cảm ấm áp chân thành, sự tử tế của những nhân viên đường sắt khi ngó lơ cho mẹ con cô và đám người di cư cùng chung số phận được “bám tàu”, của người phụ nữ nông thôn đã giúp che giấu cho họ, của lão Danilo tốt bụng với con dao dựa dẫn đường trên con đường tội lỗi, của cô y tá Angelo, của vợ chồng ông mục sư, của Paolo – bà chủ ngân hàng đầy đồng cảm… Và trên tất cả là tình yêu thương con lớn lao cùng khát vọng mãnh liệt về một cuộc sống tự do, tươi đẹp hơn, hạnh phúc hơn cho con trai mình đã cho lý do và động lực để vượt qua tất cả và mạnh mẽ sống. “Tôi sẽ sống. Bởi vì tôi vẫn còn Luca. Tôi có Luca”.
Hình ảnh Lydia và câu chuyện dũng cảm mà cũng đầy ly kỳ của cô khiến tôi cực kỳ ấn tượng và chắc chắn sẽ còn đọng lại trong tâm trí tôi rất lâu. Còn bạn, nhân vật trong bạn là.