
Những dòng trân trọng, ghi nhớ đáy lòng
Ngợi khen đúng cách, giá trị nhân đôi
Tôi nhớ ngày trước, ở J. Walter Thompson, người ta bảo tôi không gửi “những tờ giấy khen ngợi” bởi vì những văn bản tích cực đó có thể là trở ngại trong kiện cáo nếu chúng ta phải sa thải ai đó.
Thực tế là, trong một cuộc họp đặc biệt, trưởng phòng nhân sự nói với chúng tôi: “Các ông sẽ phải sa thải rất nhiều người, vì vậy đừng để lại điều gì trên giấy trắng mực đen.” Chúng tôi được khuyến khích là keo kiệt nhất có thể với các lời khen – đặc biệt là khi được ghi ra giấy. “Chúng sẽ quay trở lại ám ảnh chúng ta”, trưởng phòng nhận sự nhấn mạnh.
Giờ đây, ở Starbucks, tôi có thể tự do biểu cảm tôi hạnh phúc ra sao và tôi trân trọng các Cộng sự của mình thế nào. Tôi bắt đầu viết những dòng tin nhắn cho các Cộng sự, cảm ơn vì đã giúp đỡ và thân thiện với tôi.
Tôi viết cho Kester cảm ơn cậu ấy vì những lời khuyên, sự dẫn dắt và gọi cậu ấy là một “huấn luyện viên vĩ đại”. Tôi viết vài dòng cho Bianca, nói rằng nụ cười ngọt ngào của cô rất có ý nghĩa với tôi, khi tôi nhìn một hàng khách dài đang đợi tôi đặt đơn. Tôi viết cho Joann rằng, sự im lặng, kiên nhẫn của cô đã giúp tôi vượt qua những bỡ ngỡ khi làm tất cả mọi việc tôi chưa từng làm bao giờ.
Tôi viết cho Crystal rằng tôi trân trọng mọi việc cô ấy làm, không chỉ cho tôi một cơ hội mà còn giúp đỡ tôi thành công hòa nhập với môi trường mới này.
“Cô là ngôi sao thực sự của Starbucks,” tôi viết cho cô ấy.
Tôi viết cho Charlie Nhạc công rằng, tôi trân trọng dòng năng lượng lạc quan của cậu. “Có rất nhiều đêm, Charlie ạ, thái độ lạc quan của cậu, giống hệt như một cốc cà phê tuyệt hảo, là một lời động viên tuyệt vời.”
Tôi cũng viết vài dòng nhắn nhủ cho Anthony: “Phong cách của cậu, từ nụ cười kiên định, duyên dáng đến đôi giày luôn bóng loáng của cậu, mang lại áng sáng ấm áp đến cuộc sống của chúng tôi.”
Thật là nhẹ nhõm khi tôi có thể biểu lộ cảm xúc tích cực của mình với các Cộng sự.
Không phải mấy trò quyền mưu công sở, tôi chỉ muốn biểu đạt cảm xúc chân thành của mình trên mảnh giấy.
Tôi không chỉ làm vậy với các Cộng sự. Bây giờ, tôi viết tặng những vị khách, những người tôi cũng biết ơn.
Với những vị khách, khi đến ngày sinh nhật họ, tôi sẽ viết cho họ một bài thơ nhỏ. Cho Denise, tôi nói rằng tôi thích chiếc mũ và khăn quàng cổ của cô ấy đến nhường nào. Cho Tiến sĩ Paul, tôi cảm ơn ông ấy vì mọi nỗ lực ông đã làm cho những đứa trẻ bị viêm khớp. Cho Ella bé nhỏ, tôi nói rằng tiếng ríu rít mỗi sáng của cô bé tuyệt vời như những bài hát của ca sĩ cùng tên Ella Fitzgerald. Với Rachel, tôi khen ngợi Max, con cô: “Đứa trẻ kiệt xuất”.
Những gì tôi viết không phải là kiệt tác nghệ thuật, nhưng các vị khách yêu thích những lời trân trọng riêng tư đó. Họ yêu thích những điều sâu thẳm từ trái tim tôi. Tôi có thể sống chân thành tại Starbucks, bởi vì cuối cùng tôi đã được sống trong môi trường trân trọng những khoảnh khắc giá trị của tương tác giữa người và người. Kể từ lúc tôi thừa nhận rằng, tôi rất hạnh phúc khi được ở đây, mọi thứ thật đơn giản và dễ dàng. Tại sao tất cả các công ty khác không vận hành y như vậy?
Bởi vì, tôi phải thừa nhận rằng, nó rất tốn kém.
JWT sa thải rất nhiều người khi họ không còn “hiệu quả kinh tế”. Họ đã sa thải tôi. Phần lớn các công ty không muốn cho nhân viên của họ những lợi ích sức khỏe tử tế. Nó tốn quá nhiều tiền. Trong những công ty tôi biết, không công ty nào dành cho người làm việc bán thời gian những lợi ích tuyệt vời như thế.
Những lời khen tặng, động viên và những điều mới để học hỏi – tôi nghĩ về những lời quan tâm và ghi nhận tôi nhận được kể từ khi bước qua cánh cửa này.
Uy tín và giá trị của công ty được xây dựng dựa trên món đầu tư lớn vào tôi và các Cộng sự khác Đó chính là lợi thế cạnh trạnh và duy trì sự ổn định.. Vì thế Starbucks đặc biệt. Và chắc chắn sẽ luôn là thế.
Trích: Starbucks – Tôi đã tìm thấy ánh sáng cuộc đời trong những ngày tối tăm nhất
Cuốn sách về câu chuyện làm lại cuộc đời đầy cảm hứng, xin chia sẻ với các bạn